Friday, April 7, 2017

THÁNG TƯ, NHỮNG NGƯỜI LÍNH CUỐI CÙNG./ Nguyễn Thị Thanh Dương

Người lính tan hàng những ngày tháng tư,
Năm 1975 bàn cờ thế cuộc,
Anh trở về không còn gì để mất,
Anh trở về với cõi lòng bị thương.
 
Anh đã đi giữa hai cõi âm dương,
Trên quốc lộ biển người đang tháo chạy,
Xác người chết bên xác xe bốc cháy,
Đứa trẻ thơ lạc mẹ khóc bên đường.
 
Anh đã đi qua khu phố xóm làng,
Cộng quân pháo kích nhà tan cửa nát,
Người vợ khóc chồng còn nằm phơi xác,
Máu thịt rơi chưa kịp đắp chiếu chăn.
 
Anh đã đến gần cửa biển. Đám đông
đang đợi tàu di tản về thành phố,
Người chưa lên tàu đạn bom pháo nổ,
Máu đổ trên bờ tiếng khóc tiếng than.
 
Người lính trở về từ cuộc chiến tranh,
Trên chiếc cầu, trong chiến hào hầm hố,
Không cấp chỉ huy không còn đơn vị,
Anh vẫn chiến đấu đến phút cuối cùng.
 
Anh chỉ là những người lính vô danh,
Trong tay anh không còn nhiều vũ khí,
Nhưng người lính cuối cùng đã cố thủ,
Tuyệt vọng bắn từng viên đạn lẻ loi.
 
Anh trở về quần áo lính tả tơi,
Những ngày cố thủ đói cơm khát nước,
Cây súng hết đạn và cái nón sắt,
Vật dụng của anh bỏ lại nơi nào
 
Người lính tan hàng cùng vận nước đau,
Anh sống sót và trở về thành phố,
Bỗng thấy mình thành người dưng kẻ lạ,
Thành phố của mình sao lạc bước chân.
 
Phút cuối cùng không giữ được quê hương,
Xếp tàn y anh làm người thua cuộc,
Anh vẫn tự hào đã là người lính,
Bảo vệ miền Nam dân chủ tự do.
 
  Nguyễn Thị Thanh Dương.
   ( April, 2017)
 
Trưa Sài Gòn ngày 30 tháng 04 năm 1975, sau khi tướng Dương Văn Minh kêu gọi các anh em quân binh chủng QLVNCH buông súng, tất cả những người lính đang cầm súng kháng cự rất ngạc nhiên, và có rất nhiều đơn vị vẫn tiếp tục nả đạn vào những đoàn xe của Việt Cộng trên đường tiến vào dinh Độc Lập. Tại Vũng Tàu một số đông anh em Nhảy Dù chiến đấu rất dũng cảm cho đến giờ tuyệt vọng mất liên lạc, tất cả đành kéo nhau vào rừng tự sát bằng súng M16. Dân chúng vào rừng thấy thương tình chôn cất anh em rất kỷ càng, đặt biệt những giấy tờ cá nhân và hình ảnh gia đình anh em mang theo và bằng Nhảy Dù, dân chúng bỏ vào chai đậy nấp lại, hy vọng một ngày nào đó thân nhân sẽ tìm lại anh em.
Rồi thời gian qua nhanh người chôn cất những thi hài biệt bóng nơi vùng này đã rời xa, nên 36 năm sau 2011 trong nhóm người chôn cất còn xót lại mách miệng những anh em TPB Nhảy Dù tìm đến nơi. Khi đến nơi anh em TPB nghỉ là chuyện hoang tưởng không tin nơi này.
Nhờ tin vào huyền bí tích xưa anh em TPB góp tay nhau kẻ ít người nhiều mua trái cây nhan đèn cúng bái nếu linh thiên đồng đội chỉ dùm.
Sự linh thiên bằng sự thật hướng dẩn anh em TPB đúng ngay vị trí. Chuyện bốc mộ những anh hùng Nhảy Dù đã đưa về tận gặp gia đình sau 36 năm nằm ngoài xương lạnh của những anh hùng không tên tuổi chiến đấu vì Lý Tưởng Tự Do.

Tháng 04 Uất Hận
Trần Văn Dũng











 

No comments:

Post a Comment