1. Những cuộc tình ly biệt
Khi chia tay nhau cuối đường
Ta không hỏi nhau bao giờ gặp lại
Bao giờ ?
Bao giờ ?
Câu trả lời tắt lịm trong phiến
linh hồn âm u hoá đá
Ngã tư đèn xanh đèn đỏ
Hàng quán xôn xao vĩa hè chộn rộn
Giòng xe cộ ngược xuôi mắc cửi
Không ai biết không ai hay
Ngày mai có người ra trận chiến
Bên kia vùng trời đêm sáng rực hoả châu
Có giọt nước mắt nào
vừa lặng lẽ
Một phần đời ai đã mang đi.
Đêm chưa qua mà sao mai vội vàng
thức giấc.
2. Ở trùng trùng. Hai phía
Chiến tranh
Mang chúng ta đi về hai phía
Phía nào cũng đầy dẫy tai ương
Chiều hành quân phục kích
Khuya thám sát mở đường
Đêm thăm thẳm những vì sao thở dài bất trắc..
Đêm tận cùng đêm
Người chết hôm qua cho người sống
hôm nay
Những vết thương tươm máu
mưng mủ
Đau đớn thấu thịt da
Những trái tim nhỏ máu nóng hổi
chưa lần đập bồi hồi tên gọi tình đầu
Đất mẹ trở mình vật vã
Lá Quốc Kỳ ôm ấp thân anh
điệu kèn não nùng
tiễn đưa thổi từ lòng đất
Lời chào vĩnh biệt
Rồi đất sẽ hồi sinh .
Sẽ hồi sinh.
Mẹ quờ quạng mắt mù loà thương khóc con trai
đôi mắt trẻ thơ ngơ ngác dưới khăn tang
( chắc tự hỏi sao màu khăn lại trắng)
Bé thơ ơi
Gai sớm nở khi em còn quá nhỏ
Trái tim thiếu phụ khói nhang lùa về
tìm nơi
ẩn náu
Bàn tay buông những bàn tay ..
( ôi anh , em sẽ sống làm sao !!!)
Tuổi trẻ chúng ta ..chết mòn theo chiến tranh
Nhưng họ vẫn băng về phía trước
Ra chiến trường bằng trái tim nóng hổi
Chữ hy sinh không nằm trong giáo trình tự điển
Nên xá gì vị quốc vong thân
Ôi những người lính trẻ mang khí phách của Ngô Quyền, Hưng Đạo
Đi và đi và đi ..
Hàng hàng những bước chân tiếp nối
Sử xanh làm sao chép hết những trang sử oai hùng
Từ cha từ anh từ chị từ em.
Nên ...em ơi
Tình yêu chúng ta chỉ là hạt cát nhỏ nhoi
trong đại dương cuồng nộ
Là máu lệ
là quan tài tươi
là xích xiềng
tù tội
Nên. Xin em đừng khóc.
Đời anh và đời em
Tình anh và tình em
Những mối tình thời chinh chiến
Như hơi thở ngày thoi thóp
Chờ cuộc tàn hơi
Chờ một ngày mai không bao giờ có mặt
3.Ở một nơi. Không thuộc về nhau
Như hàng triệu người lìa bỏ quê hương
Chúng ta là những người may mắn
Còn thấy trời xanh sống sót
sau cuộc chiến tương tàn
Thần chết đã quên gọi tên ?
Quên gọi tên ? ( Tôi đã nghìn lần tự hỏi )
Em lam lũ đời thiếu phụ
Gánh nhọc nhằn gánh cả oan khiên
Tôi còn nguyên đây phế tích chiến tranh
Và trái tim tật nguyền
Gặp lại nhau chiều nương náu xứ người
Đôi mắt em chở vẹn nguyên tiếng
thở dài khô thoát từ lồng ngực
sâu thẳm
nét môi cười kết từ ngàn chương héo hắt
Như lần cuối cùng chia tay nhau cuối đường
Không hề hỏi bao giờ gặp lại
Phố vẫn đông người qua
Vẫn ngược xuôi xe cộ
Nhưng chúng ta đã khác
Một nửa đời sau không thuộc về nhau
Em tất tả xuôi giòng xe cộ
( có phải em đang khóc ?)
Tôi ngược phía cuối đường
(nếu anh có thể được ôm em và khóc cùng em )
Ôi, em ơi. Em tội nghiệp của tôi .
Nợ nần nầy tôi biết trả về đâu ?
Những mối tình nở hoa trong lửa đạn
Tàn tạ dần rơi rụng cánh xương khô
Bởi, từ bắt đầu đã nẩy mầm xa cách
Từ bình minh đã chớm hoàng hôn
4. Về một thời...ly biệt.
Chương cuối- Ngày đó.
Đời anh và đời em
Tình anh và tình em
Ta đi qua, đi qua, đi qua...
Hoàng hôn xám nằm phả hơi trăn trối
Trùng trùng cách biệt
Đời này
Ta thật sự lìa nhau
Ta có được gặp nhau lần nữa trong
chuyến tàu cuối đời không em ?
Như ngày nọ .
Không ai trả lời dùm chúng ta
Nó lịm tắt
trong phiến linh hồn âm u
hoá đá..
Đêm bất tỉnh
Nhật Nguyễn
No comments:
Post a Comment